Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2020

VU VƠ

Em gởi gió về phương anh được không?
Cho mát tháng ngày cô đơn trống trải
Cho vầng trán cao nếp nhăn mềm lại
Cho ánh mắt buồn vơi nét đăm chiêu...


Em gởi sao trời xua đêm tịch liêu
Mỗi bước anh đều bóng em ở đó
Đêm không lẻ loi, đêm không vò võ
Qua bấy canh dài sao vẫn long lanh...

Em gởi em vào ngăn nhỏ tim anh
Nghe những buồn vui qua từng nhịp đập
Nghe những xuyến xao từng hơi thở gấp
Nghe giận hờn cài nhung nhớ bâng quơ...

Em dẫn anh vào trong những giấc mơ
Xa lánh cõi trần hơn thua được mất
Nơi thế giới em - anh là duy nhất
Tháng rộng ngày dài tay chẳng rời tay...

Cuộc sống bộn bề sợ lắm đúng sai
Đôi lúc lạc đường giữa muôn nghìn lối
Bốn phía chênh vênh gập ghềnh nông nỗi
Chẳng biết phương nào phương của riêng em...

Giông bão cuộc đời xiêm áo lấm lem
Chẳng nhớ thanh xuân lúc nào đâu nữa
Mặc thế nhân không đâu là điểm tựa
Em ngã em vào anh có được không?...

SHEIRAN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét