Thứ Năm, 7 tháng 6, 2018

Niệm!

Gọi anh...
Anh!
Đứng bên đời!

Sài gòn vắng một mùa đông...

Lắm lúc tiếc Sài Gòn không có mùa Đông
Không cái lạnh giao thời, se se gió Bấc
Không chỗ giấu niềm riêng sau manh áo chật
Không biết co ro sớm – tối sương hàn

Bạn...

Bỗng dưng nhớ ngày nào hàng xóm tóc "sừng trâu"
Dở ẹt như tui, trò nhảy sông, "chạy rượt"
Đời ngược xuôi, bạn "ham vui" bước trước
Nay con cái đề huề, còn tui dzẫn... mình ên...

Xuân sớm...

(Tranh quê)

Em ngang qua mùa Xuân
Cây rỡ ràng áo mới
Sắc màu đua trẩy hội
Gió reo cười lao xao

Vu vơ nửa đêm...

Ai đó bảo rằng đá cuội chẳng biết đau
Sao ta nghe đá đêm lưng chừng nằm khóc
Đâu hẳn có trái tim mới buồn, vui, trách móc
Vạn vật trên đời đều yêu, ghét, tổn thương...

Lang thang...

Ta gởi buồn vào trời đất
Những chiều chiếc bóng mênh mang
Vạt mưa lỡ mùa vội vã
Lấm lem gợn nắng chưa tàn

VIẾT CHO... VOCONGDAISU...

Cách đây 1 năm, Hoa Sơn không như bây giờ - lặng lẽ và tẻ nhạt. Đó là 1 thời thế giới Võ Lâm nóng bỏng và rất đam mê, thời mà Long Tuyền Thôn, Chu Tiên Trấn...được xem như những chiến trường khốc liệt. Và kỷ niệm cũng đã bắt đầu từ chính những nơi đây...