Trăm năm góp nhặt ban mai…
Gom từng sợi nắng tháng ngày phiêu linh
Hong cho ráo lệ ái tình
Hong cho cạn nợ ba sinh kiếp người
Trả tôi mãi thuở đôi mươi
Thuở chưa biết tắt nụ cười vì ai…
SR
Trăm năm góp nhặt ban mai…
Gom từng sợi nắng tháng ngày phiêu linh
Hong cho ráo lệ ái tình
Hong cho cạn nợ ba sinh kiếp người
Trả tôi mãi thuở đôi mươi
Thuở chưa biết tắt nụ cười vì ai…
SR
Độc...
Mưa vắng - mình ta chẳng thiết mồi
Rượu chiều nhạt nhẽo - chẳng vừa môi
Trời hoang - đất khách - không bè bạn
Ngẫm mãi vòng xoay cái sự đời...
…
Có những ngày mưa - mưa hắt hiu
Gió vần mây vũ... dạ buồn thiu
Mình ta bó gối trông trời quạnh
Đếm mãi mà qua chẳng hết chiều...
….
Bỗng dưng bia nhạt môi đến lạ
Chếch choáng mà không đủ thấm say
Ngẫm sao duyên nhạt duyên đến lạ
Soi bóng hờn vơ với tháng ngày...
…
Không dưng... tôi nhớ một... Tôi...
Nhớ thơ ngây, nhớ nụ cười... Rất xưa...
Ngưu lang gặp Chức nữ rồi
Sao mưa cứ mãi rưng trời nỉ non...
Tháng 7 qua rồi trời vẫn mưa ngâu
Rấm rức triền miên cung trầm cố hữu
Ai ngóng trông ai? đoạn trường lữ thứ...
Ly biệt - tao phùng, tựa giấc liêu trai...
Duyên phận cợt đùa như cát trên tay
Ai nợ nần ai? Mình vay hay trả?
Đáp án mông lung - mơ hồ ngã giá
Ai lỗ ai lời, đong đếm ra chăng?
Có cuộc tình nào chẳng lúc phân vân
Hai kẻ người dưng bỗng thành gắn bó
Hiếm phận số nào chẳng phơi gian khó
Sóng gió tan rồi, giữ được bấy lâu?
Hạnh phúc - bao người nếm trãi nông sâu?
Nhân thế trầm kha - lạc - nhầm - lẩn quẩn
Định nghĩa làm chi giả - chân tiềm ẩn
Không đau - không buồn - hạnh phúc thế thôi!
Tâm chẳng an vui? ngang trái sẵn rồi...
12.09.2018
LẠC...
Có hơi thở nào rơi ngang vai em...
Run rẩy men say ngập ngừng tình muộn
Có ánh mắt nào soi tim luống cuống
Ngỡ bỗng lạc về thuở chửa đôi mươi...
....
Ai cũng một thời đi qua thanh xuân
Kẻ lắm ngọt ngào, kẻ thừa nhạt nhẽo
Ai chẳng phân vân duyên tình vạn nẻo
Bao kẻ chọn nhầm bạc bẽo tơ loan...
Ai dám ngược dòng đi qua đa đoan?
Buông quá khứ xây lại lần tuổi trẻ
Năm tháng oằn vai mập mờ nặng - nhẹ
Quên bản thân mình - ai xót cho ai?!...
Cuộc sống bao điều - bất kể đúng sai
Không định nghĩa chung - không cần lý lẽ
Nhân thế trầm luân - số phần muôn vẻ
Hạnh phúc riêng mình - sao phải giống nhau?...
Thuở bé mơ nhiều giấc mộng mai sau
Thực tế quá dài để mơ thành thật
Biết mấy đổi thay - bao lần tỉnh giấc?
Mộng vỡ từng ngày lạc lõng chiêm bao...
Có nụ cười nào xoa dịu nỗi đau
Đánh thức thanh xuân rỡ ràng lần nữa
Nếu sẽ biệt ly... đâu là chọn lựa?!
Buông thả không màng day dứt được không...
Sheiran
2020
Mơ chi chuyện tận trăm năm...
Biết mai thức giấc... còn nằm bên nhau?!...
Chung đôi chưa hẳn tâm đầu
Trễ duyên một nhịp... nặng sầu thiên thu...
Kiếp này đã chẳng nữ tu
Có ngoan mấy cũng ngục tù trầm luân...
Mấy ai thực dạ đơn thuần?!...
Chẳng qua kín kẽ hay trần trụi thôi...
Áo xiêm che khóc - cười rồi
Trút vai biết những ai ngồi cạnh đâu?!...
Chưa bên nhau đến bạc đầu
Chưa tròn duyên nợ, chẳng cầu ba sinh...
Yêu thôi chớ dại nặng tình
Không ai tim chỉ một mình ai đâu...
Qua sông ơn những nhịp cầu
Qua nhau ơn những sắc màu nhân gian...
Sheiran
28.06.2019
Lâu rồi…
… ai xót mình đau?!
… ai lau hộ những giọt sầu…
… lẻ loi…
Lâu rồi…
… vạn nẻo mồ côi…
Người quen khác họ…
… ai lời hỏi han?!…
Lâu rồi…
… mùa lại mùa sang…
… bàn tay lạnh vẫn lỡ làng…
… bàn tay…
Lâu rồi…
… Rượu uống chẳng say.
Tri âm chẳng có
Đêm dài
… dài hơn…
Đã lâu
… quên cả giận hờn
… quên yêu, quên nhớ
… quên mình đương xuân…
Trần ai một giấc vô chừng
Lỡ nhau một khắc - người dưng một đời…
SR
24.03.2023