Độc...
Mưa vắng - mình ta chẳng thiết mồi
Rượu chiều nhạt nhẽo - chẳng vừa môi
Trời hoang - đất khách - không bè bạn
Ngẫm mãi vòng xoay cái sự đời...
…
Có những ngày mưa - mưa hắt hiu
Gió vần mây vũ... dạ buồn thiu
Mình ta bó gối trông trời quạnh
Đếm mãi mà qua chẳng hết chiều...
….
Bỗng dưng bia nhạt môi đến lạ
Chếch choáng mà không đủ thấm say
Ngẫm sao duyên nhạt duyên đến lạ
Soi bóng hờn vơ với tháng ngày...
…
Không dưng... tôi nhớ một... Tôi...
Nhớ thơ ngây, nhớ nụ cười... Rất xưa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét