Ai vừa qua đêm trắng?!…
Hiên rơi nụ Quỳnh hương
Mưa chạnh lòng nức nở
Nhớ một người từng thương…
Căn phòng tối sáng dần
Năm canh hững hờ trôi
Đôi mắt nhạt nhoà ráo hoảnh
Tiếng động cơ xe toạc vào hoang lạnh
Ký ức triền miên cuộn mình trốn tránh
Giấc ngủ chưa thành choàng tỉnh
Mộng mị trở mình viễn vông…
Có ai đó giờ này đang nghĩ đến mình không?
Có ai giữ lời tỏ tình vẫn còn chưa dám nói?
Có ai tiếc vòng tay không dám lần nông nỗi?
Để ta và người năm tháng vẫn lẻ loi…
Khép một đêm dài tôi trở lại tôi…
Những yếu đuối thường tình xếp vào trong góc nhỏ.
Đời vẫn lửng lơ giữa không và có…
Nụ cười gợi tình nào chưa nếm một lần say?!…
SR
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét