Đường đời dài không anh?
Bao xa chân sẽ mỏi?
Đường tình dài không anh?
Tim có muôn nghìn lối?
Em lại trở mình trong đêm không anh
Trên chiếc giường đơn lẻ loi quen thuộc
Với chiếc bóng gầy đổ nghiêng lem luốc
Soi bức tường trắng tinh...
Em lại thẫn thờ giữa đêm lặng thinh
Vắng cả tiếng thạch sùng
Không sao, chẳng gió...
Chỉ mảnh lưng đơn vò võ
Lạnh vùi trong chăn...
Em tự dỗ mình trong muôn băn khoăn...
Canh bạc cuộc đời ngẩn ngơ được - mất
Đâu là cuộc chơi... và đâu là thật?
Đã cược bằng gì? Đã trả bao nhiêu?
Em vẽ dáng mình trong mơ liêu xiêu
Hát vẩn vơ cùng trái tim đã mất
Sách đời sang trang đã không buồn lật
Trôi dạt về hư vô...
Quá nửa đời cùng nhân thế đẩy xô
Cảm xúc chai sần lòng tin trống rỗng
Lười cả ước mơ, không còn kỳ vọng
Xa xỉ rồi tình yêu...
Chẳng biết cõi tình thênh thang bao nhiêu
Bao kẻ lạc đường mãi không có lối
Ta có gặp nhau giữa dòng trôi nổi?
Tỉnh hay là say?!...
Nếu đến một ngày tay không chung tay
Do mình chán nhau hay vì lạc mất...
Anh có lãng quên đã từng chân thật
Ngọt ngào hơn chiêm bao...
Có biết bao điều không hiểu vì sao
Vô lý nhất là đã yêu nhiều thế
Nếu bảo duyên trời gặp nhau chẳng dễ
Sao còn buông tay...
Đêm rồi đêm thật dài...
SHEIRAN
06/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét