Có những ngày ai cũng bỏ rơi ta
Tứ phía lặng yên... lất lây ngột ngạt...
Mưa gõ ngoài hiên nhịp sầu man mác
Đếm thời gian trôi nhạt nhẽo vô thần...
Có ai phương nào lắm lúc bâng khuâng?
Nhớ một người dưng phương này trống trải
Có ai giật mình bỗng dưng nghĩ lại
Lâu quắt quay rồi chẳng một dòng tin...
Có những ngày dài điện thoại im thinh
Chẳng một hồi chuông chẳng lời thăm hỏi
Lạc lõng vây quanh cõi lòng trơ trọi
Chẳng biết chờ ai... ai để đợi chờ...
Có lúc ru mình tự khúc bơ vơ
Ngỡ đã thói quen thuở nào xa lắm
Nay chợt ngẩn ra thấy dường lạ lẫm
Chẳng muốn đơn côi... chẳng muốn một mình...
Đêm trở trăn cùng thao thức bình minh
Thèm một vòng tay dịu dàng siết chặt
Thèm vị nồng say trong từng ánh mắt
Một giấc phù dung dệt nẻo miên trường...
SHEIRAN
06/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét