Năm xưa Điên điển nở bên sông Em nép vào anh thoáng chạnh lòngCon nước qua mùa con nước đục Hoa tình đương độ nụ tình trong Chiều nao cánh thắm lay phơi phới Sáng nọ đài phai rụng bẽ bàng Vạn lối phong trần không tránh được Miễn đời vui trọn một hành trang...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét