Thứ Năm, 21 tháng 2, 2013

Tự truyện: Cỏ Hát (Phần XV)

TLP’s Story (Phần XV)

Đường từ nhà dì tôi tới trường là một đoạn ngắn chừng 1 km. Dọc đường có đoạn bên trái là một vườn Huệ trắng, bên phải là một khoảng đất rộng đầy cây dại chẳng rõ tên gì, chúng toả ra một mùi chan chát đậm, rất đặc trưng. Thời gian đầu tôi rất ghét mùi này, lần nào đi ngang cũng nín thở bước nhanh. Nhưng dần dần, đâm quen, tôi cảm giác chúng như một người bạn nơi xứ lạ. Sau này khi không còn ở Fangrang, đôi khi tôi lại nhơ nhớ cái mùi là lạ ấy.Trường tôi có khoảng sân rất rộng, ngoài những cây Me trái, Bàng, rãi rác, giữa sân có một cây Me Đất rất to, hoa trổ quanh năm. Những cánh hoa màu hồng phấn mỏng mảnh như sợi chỉ cứ lã tả rơi theo những đợt gió lùa, làm lòng người như dịu hẳn. Giờ ra chơi, học sinh trong trường thường tập trung dưới gốc Me chơi nhảy dây, chơi Ô ăn quan, hay kể chuyện phiếm rồi rượt đuổi nhau với những tràng cười rộn rã.

Có câu rằng Fangrang gió như “phang” và nắng như “rang”, quả thật chẳng sai. Fangrang là xứ cát, là tỉnh vùng duyên hải cuối cùng của miền Nam trung bộ. Đi đến đâu cũng thấy toàn cát là cát, không phải là đất đen như Cà Mau quê tôi. Ở vùng đất này, ta có cảm giác nắng đổ quanh năm. Có những mùa trời lặng gió, đặt chân ra đường, ta thấy phố xá như một chảo lửa khổng lồ, hơi nóng bốc lên ngùn ngụt loè nhoè trước mắt. Mùa gió nổi, từng cơn gió vội vã như nàng lọ lem trong đêm vũ hội, khi kim đồng hồ chỉ đến số 12, vùn vùn lao đi quất chiếc đuôi váy được dệt từ cát và nắng phần phật giữa không gian.

Đến Fangrang, lần đầu tiên tôi biết Biển thật sự là như thế nào, chứ không còn chỉ biết Biển qua ti vi và những văn từ trừu tượng đầy hoa mỹ trên sách vở. Biển fangrang trong xanh văn vắt, mênh mông và hiền hoà, rất ít khi nổi sóng. Dọc bờ biển là hàng Dương dài tăm tắp, những bụi Cỏ gai nhí nhảnh, hoa Mắc cỡ, và rất nhiều Xương Rồng. Ở Fangrang, nơi nào có cát, ở đó có Xương Rồng. Từ vùng núi đến vùng biển, đều có nhiều bãi đất trống. Ở đó, bên cạnh những loại cây dại khác, Xương Rồng mọc san sát nhau như những cánh đồng. Hoa Xương Rồng be bé, cánh hoa mỏng và đỏ rực. Trái Xương Rồng giống trái Thanh Long tí hon, nhìn xa cũng không khác gì những đoá hoa. Hoa Xương Rồng trổ quanh năm, hoa và trái ôm sát lấy thân cây gầy guộc, rực rỡ như ngọn lửa bừng cháy giữa hoang vu.

Lần đầu đến biển, tôi háo hức chạy quanh, chân bị Cỏ gai cắt chằn chịt mà chẳng biết đau. Vừa thấy trái Xương Rồng bé xinh, đưa tay hái thì ngay lập tức giật nảy mình bởi những sợi gai mịn như lông tơ đâm chi chít vào những ngón tay. Lúc đó, tôi có cảm giác Xương Rồng như cô gái núi rừng kiêu hãnh đầy ma lực – quyến rũ nhưng không dễ chạm vào.

Thời gian rảnh, tôi thường đạp xe xuống biển ngồi hàng giờ, chẳng để làm gì, chỉ để nhìn từng đợt sóng lăn tăn nối tiếp nhau bất tận ve vuốt lên triền cát, và để nghênh mặt đón những cơn gió từ ngàn khơi hỗn xượt mà mềm mại lả lướt miên man. Nhìn biển, tôi ước có thể đi từ nơi tôi đang đứng – đến phía chân trời bất tận mù xa…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét